Chương 167: C167: Cậu Tưởng Cậu Là Thần Tiên À
Khoảng chừng ba phút đồng hồ trôi qua.
Lâm Phong rút châm bạc ra rồi đứng dậy, từ tốn nói:
"Được rồi! Trong vòng một tuần chú ý đừng vận động mạnh là được." Vừa nói xong.
Tất cả mọi người ở trong sân đều tỏ ra kinh ngạc.
Đây cũng không phải một căn bệnh nhẹ bình thường, mà là gãy xương lưng đó!
Cậu đâm đại mấy cây châm, từ đầu tới cuối có khi chẳng tới mười phút! Mà đã chữa khỏi rồi?
Sau một thoáng thất thần ngắn ngủi, tất cả mọi người trong sân đều không khỏi bật cười khe khẽ.
"Ha ha... Nói thật chứ, bình thường tôi không cười đâu, nhưng lần này tôi không nhịn nổi đó!"
"Cậu có giả vờ thì cũng giả vờ giống thật chút đi? Chỉ mấy phút đã nối xong xương lưng rồi, lại còn có thể bình phục trong vòng bảy ngày? Cậu tưởng cậu là thần tiên à?"
"Người ta vẫn nói thương gân động cốt thì cần một trăm ngày, chớ nói chỉ đẳng này xương lưng thái văn đã vỡ vụn cả, không thể nào chữa khỏi được!"
"Thằng nhóc này cũng biết làm bộ làm tịch thật, chứ thật ra cũng chỉ là một thằng công tử bột thôi! Lại còn doạ chúng ta nữa chứ."
"Người của Tam Khẩu Đường toàn là những kẻ ăn hại làm màu như này sao?"
Lúc này, Thành Khôn cũng khinh thường nói.
"“Khôn, ba nghĩ hay là con chừa lại mặt mũi cho người ta đi. Dù sao đánh người cũng không đánh vào mặt mài"
Thành Vân ở bên cạnh cười tủm tỉm nói.
"Cũng đúng! Đường chủ đám là tiền bối già, vẫn phải để lại cho tí mặt mũi chứi"
Thành Khôn ra vẻ gật đầu, sau đó lại cố tình nói với Đàm Thiên Hồng:
"Đường chủ Đàm, lúc nấy là do tôi xấc láo! Thành Khôn tôi đây xin lỗi ông! Chủ yếu là do tôi không biết Tam Khẩu Đường các ông toàn đám rác rưởi như thết"
Cuộc đối thoại của bọn họ kết thúc, giữa sân cũng vang lên tiếng cười ầm ï.
Không thể phủ nhận.
Phong Vân Bang quả đúng là giỏi làm tổn thương người khác!
Lời nói này đúng là đã ném mặt mũi Tam Khẩu Đường xuống hố xí rồi!
Trong đám người, Trần Thiên Hủ lắc đầu.
Xương lưng bị vỡ nát, cho dù thần y Dược Vân của Dược Vương cốc tới đây có muốn nối liền thì cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Chữa khỏi chỉ sau mấy phút là điều không thể nào!
Bởi vậy, có thể thấy, cái tên Lâm Phong này đúng là quá đáng, tính cách vô cùng xốc nổi.
"Em gái, em nói xem kiểu người thế này thì có đáng để anh giúp không? Có đáng để em lưu luyến không?"
Trần Y Nặc im lặng không nói gì. "Rác rưởi cũng chỉ là rác rưởi thôi! Có giả bộ thế nào thì cũng vô dụng!”
Giang Quân Lâm cũng khinh thường cười một tiếng, cảm thấy hành động của Lâm Phong thật đúng là ngu xuẩn!
Nghe thấy tiếng cười nhạo ở xung quanh.
Đàm Thiên Hồng siết chặt nắm đấm, vẻ mặt rất tệ hại, nhưng ông ta cũng không nói thêm gì.
Vì cho dù là chính ông ta thì cũng không tin Lâm Phong có thể chữa khỏi vết thương nặng như gấy xương thế này chỉ trong vòng ba phút!
Thế này thì phóng đại quá!
Lâm Phong là người, không phải tiên!
Mà là người thì phải tuân theo lế thường!
"Ngài... Ngài Lâm, tôi khỏi thật rồi sao?"
So với phản ứng của mọi người thì Thái Văn lại có vẻ hơi tin tưởng.
Vì sau khi trải qua cơn đau đớn kịch liệt lúc ban đầu, hắn ta phát hiện ra đúng là bây giờ mình không sao thật! Phần eo không cảm thấy đau đớn chút nào, hình như khỏi thật rồi!
"Cậu có thể đứng dậy đi lại thử xem."
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh nhạt.
Cho dù mọi người xung quanh đều đang cười ầm chế nhạo thì anh cũng không tức giận chút nào.
Trong mắt anh, đám người này chỉ là sâu bọ mà thôi.
Một bầy kiến hôi đang kêu điên cuồng bên tai bạn, có thể bạn sẽ giãm chân cho chúng chết, nhưng chắc chắn sẽ không cãi nhau với chúng!
Trên thực tế, với khả năng của anh thì có thể khiến Thái Văn bình phục hoàn toàn ngay tại đây, nhưng làm thế này lại tốn rất nhiều linh khí, anh cảm thấy
không nhất thiết phải vậy.
Thái Văn nghe Lâm Phong nói thế thì chống hai tay xuống mặt đất, cẩn thận đứng dậy.
Ngay sau đó.
Hắn ta chẳng cần tốn nhiều sức lực đã đứng được cả người dậy.
"Tôi khỏi lại thật rồi? Không hề đau đớn chút nào!"
Vẻ mặt Thái Văn kinh ngạc.
Sau đó, hắn ta lại nhảy một cái tại chỗ!
Vẫn không đau!
Gần như không khác gì so với trước đây!
Thậm chí, ở phần bụng còn có một dòng chảy mơ hồ chảy qua kinh mạch.
Danh sách chương(133)
- Chương 1: C1: Mười Năm Sau
- Chương 2: C2: Chơi Có Vui Không
- Chương 3: C3: Cô Ấy Rất Khổ
- Chương 4: C4: Chắc Là Bạn Của Tiểu Dao Nhỉ
- Chương 5: C5: Lừa Đảo
- Chương 6: C6: Kiêu Ngạo Ngông Cuồng Vậy Sao
- Chương 7: C7: Sao Rồi
- Chương 8: C8: Chỉ Có Hai Cô Bé Ấy Thôi
- Chương 9: C9: Mặt Đỏ Bừng Cả Lên
- Chương 10: C10: Tam Khẩu Đường
- Chương 11: C11: Đây Có Phải Là Thật Không
- Chương 12: C12: Ngược Lại
- Chương 13: C13: Anh Lấy Đâu Ra Nhiều Tiền Thế
- Chương 14: C14: Không Ổn Rồi
- Chương 15: C15: Thuật Soát Hồn
- Chương 16: C16: Có Cần Tôi Giúp Đỡ Gì Không
- Chương 17: C17: Đời Người Có Bao Nhiêu Cái Mười Năm Chứ
- Chương 18: C18: Một Đêm Trôi Qua Nhanh
- Chương 19: C19: Cảm Ơn
- Chương 20: C20: Xảy Ra Chút Chuyện Ngoài Ý Muốn
- Chương 21: C21: Vậy Thì Cũng Quá Đáng Thương Rồi
- Chương 22: C22: Không Cần
- Chương 23: C23: Học Trò Cũ
- Chương 24: C24: Hai Người Này Là Ai
- Chương 25: C25: Ấy Vậy Mà Lời Nói Này Đúng Thật
- Chương 26: C26: Vân Cảnh Sơ Siết Chặt Nắm Đấm
- Chương 27: C27: Nếu Là Trước Đây
- Chương 28: C28: Cô Là Học Sinh Trường Chúng Tôi À
- Chương 29: C29: Bất Kể Địa Vị Hay Quyền Thế
- Chương 30: C30: Vào Lúc Này
- Chương 31: C31: Lấy Một Địch Mười Là Sao Chứ
- Chương 32: C32: Chẳng Lẽ Cậu Ta Sợ Hoảng Hồn Luôn Rồi
- Chương 33: C33: Đúng Vậy
- Chương 34: C34: Giờ Phút Này
- Chương 35: C35: Anh Ta Nhìn Chòng Chọc
- Chương 36: C36: Chủ Tịch Vương
- Chương 37: C37: Tất Nhiên
- Chương 38: C38: Có Điều
- Chương 39: C39: Ngay Sau Đó
- Chương 40: C40: Ai Gây Sự Với Cậu
- Chương 41: C41: Là Ai
- Chương 42: C42: Lũ Già Khọm Này
- Chương 43: C43: Còn Lâm Phong Có Gì
- Chương 44: C44: Quả Nhiên Không Thể Nhìn Mặt
- Chương 45: C45: Ghen Ty Vãi
- Chương 46: C46: Sau Đó
- Chương 47: C47: Đúng Lúc Này
- Chương 48: C48: Cút Mọe Đi
- Chương 49: C49: Phía Bên Kia
- Chương 50: C50: Cái Quần Đùi Gì Thế
- Chương 51: C51: Tôi Tên Giang Tịch Ninh
- Chương 52: C52: Anh Trai À
- Chương 53: C53: Cảm Ơn Chú
- Chương 54: C54: Ông Đang Nghi Ngờ Tôi
- Chương 55: C55: Chàng Trai
- Chương 56: C56: Võ Giả Hoàng Kỳ
- Chương 57: C57: Không Hay Rồi
- Chương 58: C58: Lại Bị Thương Thành Như Vậy
- Chương 59: C59: Có Phải Đá Cực Âm Ở Chỗ Mày Không
- Chương 60: C60: Sao Có Thể
- Chương 61: C61: Ngay Sau Đó
- Chương 62: C62: Khi Nhìn Thấy Người Này
- Chương 63: C63: Lẽ Nào Là Nhà Họ Tân
- Chương 64: C64: Muốn Chết Đấy À
- Chương 65: C65: Người Đàn Ông Áo Trắng Này Là Ai Vậy
- Chương 66: C66: Không Còn Điều Gì Phải Nghi Ngờ
- Chương 67: C67: Đúng Là Cái Đồ Háo S@C
- Chương 68: C68: Bạn Gái Cũ
- Chương 69: C69: Những Lời Này Rất Có Phong Độ
- Chương 70: C70: Ngay Sau Đó
- Chương 71: C71: Cô Bé Kia Là Con Gái Lâm Phong
- Chương 72: C72: Anh Có Ý Gì
- Chương 73: C73: Trái Tim Cô Ấy Đã Bị Thương
- Chương 74: C74: Tiền Bối Nói Đùa
- Chương 75: C75: Một Màn Này
- Chương 76: C76: Lâm Phong Nhướng Mày
- Chương 77: C77: Trong Lòng Lại Cảm Thấy Vui Mừng
- Chương 78: C78: Não Anh Tàn Rồi Sao
- Chương 79: C79: Tân Khôn Ngầm Hiểu Trong Lòng
- Chương 80: C80: Chuyện Đã Như Vây
- Chương 81: C81: Dương Là Sống Âm Là Chết
- Chương 82: C82: Đúng Là Ngu Ngốc Một Cách Đáng Yêu
- Chương 83: C83: Người Này Đã Ở Trên Thiên Cảnh Rồi Sao
- Chương 84: C84: Võ Giả Sơ Kỳ Hoàng Cảnh
- Chương 85: C85: Nói Cho Cùng
- Chương 86: C86: Tuyệt Đối Sẽ Sợ Bắn Đái
- Chương 87: C87: Lâm Vân Dao Che Miệng Lại
- Chương 88: C88: Cả Cơ Thể Cũng Đang Run Rẩy Không Ngừng
- Chương 89: C89: Còn Không Mau Cứu Tao
- Chương 90: C90: Không Thể Nào
- Chương 91: C91: Làm Em Sợ Muốn Chết
- Chương 92: C92: Vậy Thì Cảm Ơn Đường Chủ Tư Đồ
- Chương 93: C93: Vị Này Chắc Hẳn Là Em Gái
- Chương 94: C94: Sao Vây
- Chương 95: C95: Nhìn Thấy Cảnh Này
- Chương 96: C96: Chỉ Là Nó Hơi Ít Thôi
- Chương 97: C97: Đây Là Gì Vậy
- Chương 98: C98: Anh Ta Dám Đẩy Tôi
- Chương 99: C99: Mày Dám Đẩy Tao
- Chương 100: C100: Cút Ngay Cho Tao
- Chương 101: C101: Chuyện Này
- Chương 102: C102: Nghĩ Đến Đây
- Chương 103: C103: Đánh Bài Poker
- Chương 104: C104: Anh Đẹp Trai
- Chương 105: C105: Mọi Thứ Đều Rất Chỉnh Tê
- Chương 106: C106: Anh Là Ai Vậy
- Chương 107: C107: Tưởng Chừng Sắp Thành Công
- Chương 108: C108: Giang Quân Lâm Nghe Vậy
- Chương 109: C109: Mà Đúng Lúc Này
- Chương 110: C110: Nói Thừa
- Chương 111: C111: Vậy Thì Cảm Ơn Cậu Lâm
- Chương 112: C112: Tôi Biết Rồi
- Chương 113: C113: Tôi Đã Nói Với Vân Tam Thủy Rồi
- Chương 114: C114: Nhưng Mà
- Chương 115: C115: Nhưng Mà
- Chương 116: C116: Cậu Là Lâm Phong
- Chương 117: C117: Có Nhìn Khắp Cả Thành Phố
- Chương 118: C118: Ra Vẻ Hiểu Biết
- Chương 119: C119: Nó Không Nổ Đâu
- Chương 120: C120: Không Phải Trùng Hợp Thế Chứ
- Chương 121: C121: Thay Vì Tiêu Diệt Tam Khẩu Đường
- Chương 122: C122: Phải Biết Là
- Chương 123: C123: Quả Cầu Nhỏ Màu Vàng
- Chương 124: C124: Một Bên Khác
- Chương 125: C125: Hai Bên Anh Đánh Tôi Lùi
- Chương 126: C126: Không Phải
- Chương 127: C127: Nhưng Mà Không Đúng
- Chương 128: C128: Nhóc Con
- Chương 129: C129: Cùng Lúc Đó
- Chương 130: C130: Tiền Bối
- Chương 131: C131: Vậy Ý Của Em Thế Nào
- Chương 132: C132: Chơi Vui Thôi Mà
- Chương 133: C133: Xảy Ra Chuyện Gì Vậy
- Chương 134: C134: Sao Lại Thế Này
- Chương 135: C135: Anh Muốn Thế Nào
- Chương 136: C136: Mày Ngông Cuồng Quá Nhỉ
- Chương 137: C137: Máu Tươi Đầy Mặt
- Chương 138: C138: Cậu Ăn Nói Kiểu Gì Vậy
- Chương 139: C139: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vậy
- Chương 140: 140: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vậy
- Chương 141: C141: Ông Ta Không Chịu Trách Nhiệm
- Chương 142: C142: Con Bị Đánh Thảm Quá
- Chương 143: C143: Đúng Lúc Này
- Chương 144: C144: Ai Hiểu Con Hơn Cha Chứ
- Chương 145: C145: Chỉ Bằng Mày
- Chương 146: C146: Một Đám Phế Vật
- Chương 147: C147: Đi Đầu Là Một Người Trung Niên
- Chương 148: C148: Nhưng Vào Buổi Sáng
- Chương 149: C149: Chương 149
- Chương 150: C150: Lực Chiến Đấu Kinh Người
- Chương 151: C151: Chỉ Là Vì Ông Ta Nhìn Thấy Lâm Phong
- Chương 152: C152: Rõ Ràng Là Không
- Chương 153: C153: Tôi Không Muốn Chết
- Chương 154: C154: Sau Đó Thì Sao
- Chương 155: C155: Em Hiểu Rồi
- Chương 156: C156: Đi Rồi
- Chương 157: C157: Em Đi Chăm Sóc Tiểu Khả
- Chương 158: C158: Ở Đại Sảnh Nhà Họ Tần
- Chương 159: C159: Chờ Tới Khi Đại Ca Qua Ải
- Chương 160: C160: Có Chuyện Gì Thì Nói Thẳng
- Chương 161: C161: Lát Nữa Sẽ Tới
- Chương 162: C162: Đấu Giá Ngầm Sao
- Chương 163: C163: Lâm Phong Ngẩng Đầu Nhìn
- Chương 164: C164: Chính Vào Lúc Này
- Chương 165: C165: Để Tôi Xem Qua Vết Thương Xem
- Chương 166: C166: Cô Không Ngờ Vậy Mà
- Chương 167: C167: Cậu Tưởng Cậu Là Thần Tiên À
- Chương 168: C168: Cứ Làm Việc Cho Tôi Là Được
- Chương 169: C169: Điều Này Chứng Tỏ Cái Gì
- Chương 170: C170: Mẹ Nó Chứ Đây Không Phải Mơ Chứ
- Chương 171: C171: Xong Luôn Rồi
- Chương 172: C172: Uy Áp Này Khác Gì Trò Hề Đâu
- Chương 173: C173: Lão Phu Đã Biết
- Chương 174: C174: Một Khi Đối Phương Đã Thích
- Chương 175: C175: Đây Là Phòng Riêng Chữ Thiên Ư
- Chương 176: C176: Chương 176
- Chương 177: C177: Chương 177
- Chương 178: C178: Chương 178
- Chương 179: C179: Chương 179
- Chương 180: C180: Chương 180
- Chương 181: C181: Chương 181
- Chương 182: C182: Chương 182
- Chương 183: C183: Chương 183
- Chương 184: C184: Chương 184
- Chương 185: C185: Chương 185
- Chương 186: C186: Chương 186
- Chương 187: C187: Chương 187
- Chương 188: C188: Chương 188
- Chương 189: C189: Chương 189
- Chương 190: C190: Chương 190
- Chương 191: C191: Chương 191
- Chương 192: C192: Chương 192
- Chương 193: C193: Chương 193
- Chương 194: C194: Chương 194
- Chương 195: C195: Chương 195
- Chương 196: C196: Chương 196
- Chương 197: C197: Chương 197
- Chương 198: C198: Chương 198
- Chương 199: C199: Chương 199
- Chương 200: C200: Chương 200
- Chương 201: C201: Chương 201
- Chương 202: C202: Chương 202
- Chương 203: C203: Chương 203
- Chương 204: C204: Chương 204
- Chương 205: C205: Chương 205
- Chương 206: C206: Chương 206
- Chương 207: C207: Chương 207
- Chương 208: C208: Chương 208
- Chương 209: C209: Chương 209
- Chương 210: C210: Chương 210
- Chương 211: C211: Chương 211
- Chương 212: C212: Chương 212
- Chương 213: C213: Chương 213
- Chương 214: C214: Chương 214
- Chương 215: C215: Chương 215
- Chương 216: C216: Chương 216
- Chương 217: C217: Chương 217
- Chương 218: C218: Chương 218
- Chương 219: C219: Chương 219
- Chương 220: C220: Chương 220
- Chương 221: C221: Chương 221
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 298
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 301
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 319
- Chương 320
Nhận xét về Bé Ngoan, Mau Lại Đây