Chương 67
“Nhà cũ của em.”
Cố Tư Bạch biết cô lại nhớ đến mẹ của mình, liền ôm cô vào lòng, vỗ về.
“Đừng buồn, bây giờ em có người thân là anh, sau này còn có con của chúng mình nữa.”
Quân Dao gật đầu, cô cảm ơn cuộc đời đã cho cô được gặp anh, được anh yêu thương.
Đã rất lâu rồi cô không dám bước chân về căn nhà cũ đó, không biết bây giờ đã hoang phế đến mức nào rồi?
Ngày hôm sau, Cố Tư Bạch lái xe đưa cô về nhà cũ.
Mặc dù sản nghiệp đã bị thu hồi, nhưng Dao Uyển và đồ đạc, xe cộ vẫn là của Cố Tư Bạch, tài khoản của anh cũng vẫn còn rất nhiều tiền, đủ cho bọn họ sống cuộc sống bình thường ở
Dao Uyển cả đời, chỉ cần không tiêu xài hoang phí, xa hoa thì tiền bạc cũng không phải vấn đề cần lo nghĩ.
Nhưng Quân Dao biết, Cố Tư Bạch không phải kiểu người có thể ăn không ngồi rồi cả đời, có lẽ anh chỉ đang nghỉ ngơi, cân bằng lại, để sau đó có những kế hoạch khác, cô cũng không hỏi hay giục anh, cô hoàn toàn tin tưởng vào người đàn ông này.
Việc của cô chỉ là ở bên anh, ủng hộ tất cả các quyết định của anh, cũng như tự trau dồi nâng cao bản thân để có thể tự lập tự cường.
Dù biết Cố Tự Bạch thừa sức che chở, nuôi cô và cả những đứa con sau này, nhưng cô vẫn muốn mình giỏi giang hơn, để không bị chênh lệch anh quá nhiều.
Sau khoảng nửa giờ lái xe, Cố Tư Bạch dừng lại.
Quân Dao chầm chậm mở cửa, bước vào con đường quen thuộc.
Con đường vào nhà cô có một đoạn trồng rất nhiều cây cổ thụ xanh mát, cô muốn đi bộ trên con đường này, nhớ ngày bé, mẹ cô bế cô đi trên con đường này, trò chuyện cùng cô, dạy cô cách nói, cách gọi tên từng thứ cây, từng đồ vật.
Con đường này cũng là nơi mẹ cô chạy đi trong màn mưa, bỏ lại cô mãi mãi phía sau.
Nhìn hàng cây vẫn như thế, con đường vẫn như xưa, Quân Dao thấy sống mũi mình cay sè, không kìm nổi nước mắt.
Một bàn tay ấm áp vươn qua, lau nước mắt cho cô.
Quân Dao mím môi, cố nén cảm xúc lại.
“Mình đi thôi.”
Cố Tư Bạch nói, lồng tay vào tay cô, hai người sóng bước đi về phía trước.
Quân Dao có anh ở bên cũng bình tĩnh hơn.
Nhưng khi đến cổng nhà, có kinh ngạc khi thấy trước mặt có rất nhiều người, có một chiếc máy xúc đang khởi động ầm ầm, tiến về phía ngôi nhà.
Quân Dạo lập tức lao lên, hét lớn.
“Các người đang làm gì vậy hả? Dừng tay! Dừng lại ngay!”
Những người đang làm việc lập tức dừng lại, nhìn về phía Quân Dao với ánh mắt vô cùng kì quái, không hiểu cô gái này ở đâu ra mà lại lớn tiếng bắt bọn họ dừng công việc.
Quân Dao nhìn quanh, kia đúng là nhà của cô rồi.
Mặc dù đã mười mấy năm mới về lại nơi này, nhưng đây là nhà cô, là nơi cô có đủ cả cha cả mẹ, là nơi ghi dấu những năm tháng đầu đời của cô, sao có thể quên được..
Danh sách chương(133)
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 220
- Chương 224: Cô Ấy Là Tiểu Hoa Mà
- Chương 225: Chương 224
- Chương 226: Không Ngờ Hoắc Tổng Lại Si Tình Như Vậy
- Chương 227: Chương 226
- Chương 228: Sao Anh Ta Nhìn Em”
- Chương 229: Chương 228
- Chương 230: Chương 229
- Chương 231: Đúng Là Trai Tài Gái Sắc”
- Chương 232: Chúng Ta Đều Là Người Một Nhà Cả Mà”
- Chương 233: Chương 232
- Chương 234: Chương 233
- Chương 235: Chương 234
- Chương 236: Chương 235
- Chương 237: Mau Thả Tạo Ra Không Tao Giết Cả Nhà Nhà Mày!”
- Chương 238: Chương 237
- Chương 239: Là Ai Gây Tai Nạn
- Chương 240: Chương 239
- Chương 241: Chương 240
- Chương 242: Chương 241
- Chương 243: Chương 242
- Chương 244: Chương 243
- Chương 245: Chương 244
- Chương 246: Chương 245
- Chương 247: Tôi Không Thích Chú Đâu
- Chương 248: Tôi Chỉ Biến Thái Với Mình Em
- Chương 249: Chương 248
- Chương 250: Chương 249
- Chương 251: Anh Ta Không Sao Rồi Mà”
- Chương 252: Chương 251
- Chương 253: Chương 252
- Chương 254: Chương 253
- Chương 255: Chương 254
- Chương 256: Chương 255
- Chương 257: Không Được Phép Lãng Phí
- Chương 258: Chương 257
- Chương 259: Đều Là Chuyện Quá Khứ Cả Rồi
- Chương 260: Chương 259
- Chương 261: Đại Kết Cục
Nhận xét về Bé Ngoan, Mau Lại Đây