Chương 99
Ở gần bệnh viện không có chỗ nào bán món này ngon, nên Cố Tư Bạch gọi điện thoại về, bảo Tiểu Hoa nấu luôn rồi đem vào bệnh viện.
Chừng bốn mươi phút sau Tiểu Hoa đã đến nơi, cô ấy mở chiếc cặp lồng to đùng ra, bày từng đĩa lên bàn.
Mì xào vẫn còn bốc khói, vô cùng thơm ngon.
“Ngon quá, cảm ơn Tiểu Hoa.” Quân Dao nói.
“Không có gì ạ, thiếu gia, tôi đã phải người canh gác cẩn thận phía bên ngoài rồi.
Còn về thông tin Hoắc tổng, tôi lập tức đi điều tra.”
“Bảo Vương Quân Trạch điều tra, mấy ngày này cô ở Dao Uyển đi.”
“Vâng.”
Nói rồi Tiểu Hoa lập tức rời đi.
Chân của Quân Dao đã khôi phục rất tốt, có thể đi loanh quanh một chút, nhưng vẫn cần ngồi xe lăn, vì nếu đi nhiều có thể ảnh hưởng tốc độ lành của vết thương, vì vậy cô vẫn ngồi xe lăn đến bên bàn, gắp từng gắp mì nóng hổi thưởng thức.
Phải đến tận hôm sau Quân Khải mới tỉnh lại, nhìn tường nhà, rèm cửa, ga trải giường đều màu trắng tinh, ông ấy biết mình vẫn chưa dứt nợ trần ai được.
Ông ấy nhìn qua, thấy Quần Dao đang ngồi bên cạnh giường thì trong lòng vô cùng hổ thẹn, khó khăn lắm mới mở miệng nói được, “Dao Dao…”
“Cha nghỉ ngơi cho khỏe, mọi chuyện để nói sau.
Nhưng dù có chuyện gì cha cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng suy nghĩ dại dột.
Con sẽ ở đây, cha đừng nghĩ ngợi nữa.”
Quân Khải cụp mi mắt, không biết phải nói gì.
Chỉ trong vòng chưa đến nửa tháng, ông ấy đã hai lần nhập viện, lúc mở mắt ra đều là Quân Dao ở bên, cô cũng không oán thán hay trách cứ ông.
Điều này càng khiến Quân Khải hối hận và hổ thẹn vô cùng, không còn mặt mũi nào nhìn con gái mình nữa.
Quân Dao cũng hiểu tâm trạng của ông ấy, bản thân cô cũng vẫn còn chưa thoải mái cho lắm sau khi biết chuyện về vụ tai nạn năm xưa, nên cũng
chỉ có thể im lặng ngồi bên.
“Dao Dao… cha có chuyện muốn nói với con.” Suy nghĩ hồi lâu, Quân Khải quyết định lên tiếng.
“Vâng”
Ông ấy thở dài, “Là cha có lỗi với con, cha là kẻ khốn nạn, vụ tai nạn năm đó không phải con đâm vào Cố thiếu gia, mà chính là Tú Anh.”
Mặc dù đã biết sự thật từ trước, nhưng khi nghe chính miệng Quân Khải thừa nhận, Quận Dao vẫn cảm thấy đáy lòng vô cùng lạnh lẽo, tâm trạng cũng nặng nề, khó chịu.
“Năm đó Tú Anh chưa đủ tuổi đã uống rượu say rồi lái xe gây tai nạn, con cũng bị xe tải đâm trúng, lúc đó con bị tai nạn trước rồi mới tới Tú Anh, Như Ngọc nói chỉ cần đối quần áo của con
được màu quần áo, hai đứa dáng dấp, mặt mũi cũng có nhiều nét tương đồng nên rất khó nhận ra” Quân Khải thấp giọng nói, chuyện này khiến ông ấy day dứt vô cùng, dù sao Quân Dao cũng cần được biết sự thật, vì chính ông ấy cảm thấy mình không sống được bao lâu nữa, dù đã được cứu, nhưng tâm trạng nặng nề, trái tim càng ngày càng yếu, ông ấy không muốn mang bí mật này xuống mồ, ít ra cũng cần đối mặt một lần..
Danh sách chương(133)
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 220
- Chương 224: Cô Ấy Là Tiểu Hoa Mà
- Chương 225: Chương 224
- Chương 226: Không Ngờ Hoắc Tổng Lại Si Tình Như Vậy
- Chương 227: Chương 226
- Chương 228: Sao Anh Ta Nhìn Em”
- Chương 229: Chương 228
- Chương 230: Chương 229
- Chương 231: Đúng Là Trai Tài Gái Sắc”
- Chương 232: Chúng Ta Đều Là Người Một Nhà Cả Mà”
- Chương 233: Chương 232
- Chương 234: Chương 233
- Chương 235: Chương 234
- Chương 236: Chương 235
- Chương 237: Mau Thả Tạo Ra Không Tao Giết Cả Nhà Nhà Mày!”
- Chương 238: Chương 237
- Chương 239: Là Ai Gây Tai Nạn
- Chương 240: Chương 239
- Chương 241: Chương 240
- Chương 242: Chương 241
- Chương 243: Chương 242
- Chương 244: Chương 243
- Chương 245: Chương 244
- Chương 246: Chương 245
- Chương 247: Tôi Không Thích Chú Đâu
- Chương 248: Tôi Chỉ Biến Thái Với Mình Em
- Chương 249: Chương 248
- Chương 250: Chương 249
- Chương 251: Anh Ta Không Sao Rồi Mà”
- Chương 252: Chương 251
- Chương 253: Chương 252
- Chương 254: Chương 253
- Chương 255: Chương 254
- Chương 256: Chương 255
- Chương 257: Không Được Phép Lãng Phí
- Chương 258: Chương 257
- Chương 259: Đều Là Chuyện Quá Khứ Cả Rồi
- Chương 260: Chương 259
- Chương 261: Đại Kết Cục
Nhận xét về Bé Ngoan, Mau Lại Đây