Chương 77
“Có một người đang xúc phạm danh dự của tôi và vợ tôi, còn đánh vợ tôi nữa, kiện bà ta ra tòa cho tôi.
Bà ta tên Trương Như Ngọc.
Ừ, ngoài ra hình như bà ta còn đang qua lại với người có vợ, Ừm, cậu tiện thể điều tra cả con gái của bà ta, Quân Tú Anh một chút, có gì thú vị thì báo tôi.”
Nói rồi anh cúp máy, sắc mặt Quân Tú Anh và Trương Như Ngọc đều tái đi, nhưng Trương Như Ngọc vẫn cứng họng.
“Bằng chứng đâu? Tôi có thể kiện ngược cậu tội vu không đó.”
“Bằng chứng là thứ tôi không thiếu nhất, thậm chí có những việc tôi không muốn đào thêm, nhưng nếu bà muốn, tôi cũng không ngại lật lại.”
Nói rồi Cố Tư Bạch đi đến, ôm lấy vai Quân
Dao.
“Bà xã, đừng lo, bọn họ sẽ sớm phải trả giá vì những việc mình làm mà thôi.”
Quân Tú Anh cả đêm qua mơ tưởng đến cuộc
sống giàu sang sau này nếu có thể dấn thân vào showbiz, cô ta không muốn cuộc sống của mình càng tồi tệ hơn.
Bây giờ không cần biết thế nào, cô ta cũng không muốn bị Cố Tư Bạch trả thù.
“Cố thiếu gia, tôi thay mặt mẹ tôi xin lỗi anh và chị Quân Dao.”
“Tú Anh…” Trương Như Ngọc không phục.
“Mẹ im đi.” Quân Tú Anh gắt lên, quát bà ta.
“Cố thiếu gia, chúng tôi có mắt như mù, xin lỗi đã làm phiền đến anh.
Mong anh đại nhân đại lượng bỏ qua cho tôi”.
“Cô nói bỏ qua thì tôi phải bỏ qua à?” Cố Tư Bạch thong dong nói, “Sao vừa rồi hai người còn hung hăng lắm mà.”
“Cố thiếu gia, tôi xin anh” Quân Tú Anh lập tức tiến về phía trước một bước, hai mắt rưng rưng ra vẻ đáng thương, thấy Cố Tư Bạch vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt không quan tâm liền quay lại phía Trương Như Ngọc, “Mẹ, mau nói gì đi, mẹ muốn hủy hoại con à?”
Trương Như Ngọc mím môi, nhưng bà ta cũng bắt đầu sợ rồi, dù Cố Tư Bạch bị Cố gia vứt bỏ, nhưng ai biết được, dù sao bọn họ cũng là ruột thịt, nếu cậu ta lên tiếng, rất có thể Cố gia lại chèn ép bọn họ, bây giờ mà chèn nữa thì chỉ còn có cái mạng này mà thôi.
Bà ta miễn cưỡng nói.
“Thật xin lỗi Cố thiếu gia.”
“Người bà cần xin lỗi là vợ tôi chứ không phải tội đầu.”
Mặt Trương Như Ngọc tối sầm lại, nhưng bà ta vẫn cố gắng nói, “Xin lỗi”.
Cố Tư Bạch nhếch môi cười, “Bà xin lỗi thì cũng phải tỏ ra thành tâm một tí chứ nhỉ?”
Trương Như Ngọc sượng mặt, nhưng cũng cố gắng nói.
“Quân Dao, xin lỗi.”
“Ngại quá, tôi không nhận lời xin lỗi của bà.” Quân Dao lắc đầu.
“mày…” Trương Như Ngọc tức đến nghẹn họng, không ngờ bọn họ dám trêu đùa bà ta, “Mày đừng tưởng tao xuống nước một chút mà mày đã lên mặt.”
“Mẹ đừng nói nữa.” Quân Tú Anh níu tay bà ta, cản lại.
Dù cô ta cũng tức tận óc rồi nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.
“Tôi không muốn đôi co với mấy người, các người rốt cuộc tới đây thăm cha tôi hay tới làm ồn, đến lâu như vậy rồi còn chưa hỏi thăm tình hình người bệnh nổi một câu.”.
Danh sách chương(133)
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 220
- Chương 224: Cô Ấy Là Tiểu Hoa Mà
- Chương 225: Chương 224
- Chương 226: Không Ngờ Hoắc Tổng Lại Si Tình Như Vậy
- Chương 227: Chương 226
- Chương 228: Sao Anh Ta Nhìn Em”
- Chương 229: Chương 228
- Chương 230: Chương 229
- Chương 231: Đúng Là Trai Tài Gái Sắc”
- Chương 232: Chúng Ta Đều Là Người Một Nhà Cả Mà”
- Chương 233: Chương 232
- Chương 234: Chương 233
- Chương 235: Chương 234
- Chương 236: Chương 235
- Chương 237: Mau Thả Tạo Ra Không Tao Giết Cả Nhà Nhà Mày!”
- Chương 238: Chương 237
- Chương 239: Là Ai Gây Tai Nạn
- Chương 240: Chương 239
- Chương 241: Chương 240
- Chương 242: Chương 241
- Chương 243: Chương 242
- Chương 244: Chương 243
- Chương 245: Chương 244
- Chương 246: Chương 245
- Chương 247: Tôi Không Thích Chú Đâu
- Chương 248: Tôi Chỉ Biến Thái Với Mình Em
- Chương 249: Chương 248
- Chương 250: Chương 249
- Chương 251: Anh Ta Không Sao Rồi Mà”
- Chương 252: Chương 251
- Chương 253: Chương 252
- Chương 254: Chương 253
- Chương 255: Chương 254
- Chương 256: Chương 255
- Chương 257: Không Được Phép Lãng Phí
- Chương 258: Chương 257
- Chương 259: Đều Là Chuyện Quá Khứ Cả Rồi
- Chương 260: Chương 259
- Chương 261: Đại Kết Cục
Nhận xét về Bé Ngoan, Mau Lại Đây