Chương 250: Chương 249
Màu đỏ chói mắt...
Máu!
Là máu!
Hai chân Từ Mạn Nhu bủn rủn, cả người run lên bần bật.
Mất một lúc cô mới hét lên.
“Cứu với! Có ai không? Cứu với!”
Vệ sĩ của Hoắc Thiên Phong bị hắn bắt đứng dưới sân trường đợi có lệnh thì đi mua đồ ăn, nước uống, nhưng khi thấy trên phía thư viện ồn ào thì lập tức xông lên.
Bọn họ đều chuyên nghiệp, thấy Hoắc Thiên Phong đang ôm ngực, nơi đó chảy ra đầm đìa máu thì lập tức cúi người dìu hắn.
“Đưa cô ấy đi cùng!” Hoắc Thiên Phong khóe môi hơi nhợt nhạt, trên trán nổi đầy gân xanh, nhưng vẫn rất bình tĩnh ra lệnh, “Cô ấy là bạn gái tôi.”
Vệ sĩ lập tức dìu Hoắc Thiên Phong xuống xe, đồng thời nhắc nhở Từ Mạn Nhu đi cùng, hai chân cô run lẩy bẩy, cô ngàn vạn lần không ngờ được hắn dám đâm thẳng một dao vào lồng ngực bản thân như vậy.
Chiếc xe lao vút đi, Hoắc Thiên Phong và Từ
Mạn Nhu ngồi ghế sau, hắn vẫn còn tỉnh, nhưng máu đã thấm ướt vạt áo, hàng mày nhíu chặt lại.
Hắn với tay, nắm lấy tay Từ Mạn Nhu, cô muốn rút tay ra, Hoắc Thiên Phong khẽ nói, “Đau!”
Nhìn dáng vẻ của hắn, Từ Mạn Nhu không hiểu tại sao hắn vẫn có thể bình tĩnh ngồi im như vậy được.
Cô cũng không nỡ cố gắng rút tay ra khỏi tay hắn nữa, chỉ có thể ngồi im chịu trận.
Sau khi đến bệnh viện, Hoắc Thiên Phong được đưa vào phòng cấp cứu, còn Từ Mạn Nhu đứng ngoài.
“Chắc hắn ta không chết được đâu, tôi về trước đây” Cô lẩm bẩm nói.
“Từ tiểu thư, Hoắc tổng tính mạng đang nguy kịch bên trong, cô cứ thế bỏ đi?”Vệ sĩ ngăn cô lại.
Từ Mạn Nhu không biết phải nói gì, rõ ràng là chính cô bảo hắn tự đâm mình, cô cũng có trách nhiệm rất lớn.
Cô chỉ đành ngồi xuống, nhìn vào cửa phòng cấp cứu, cầu mong hắn đừng xảy ra chuyện gì.
Cô nói thế chỉ vì muốn hắn thấy khó mà rút lui, hoàn toàn không có ý định hại người.
Không ngờ kẻ điên này lại dám tự rút dao đâm mình.
Nếu hắn chết, cô có phải đi tù không?
Chỉ sợ rằng cô còn chưa kịp ngồi tù đã bị người của Hoắc gia giết chết bồi táng theo hắn rồi.
Nghĩ đến điều này, Từ Mạn Nhu càng run dữ dội, cầu khẩn hắn sống, bây giờ cô chỉ có khát Vọng duy nhất là tên điên kia đừng xảy ra chuyện gì.
Một lát sau, bác sĩ đi ra, Từ Mạn Nhu lập tức chạy ào đến.
“Bác sĩ, tình hình bệnh nhân sao rồi?”
“Cô là người nhà bệnh nhân? Bệnh nhân tạm thời đã qua cơn nguy kịch, cần theo dõi thêm.
Hiện giờ bệnh nhân đang hôn mê, cần nghỉ ngơi nhiều, xin đừng làm ồn”.
Từ Mạn Nhu ôm lấy ngực, thở phào nhẹ nhõm.
Tạ ơn trời đất tên điên đó không chết, như vậy cô cũng không sợ bị bồi táng theo hắn nữa rồi.
Thở phào nhẹ nhõm, cô quay đầu, nói với vệ sĩ của Hoắc Thiên Phong.
Tình hình người trong đó đã không sao rồi, các người chăm sóc anh ta.
Tôi có việc, tôi đi trước đây”..
Danh sách chương(133)
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 220
- Chương 224: Cô Ấy Là Tiểu Hoa Mà
- Chương 225: Chương 224
- Chương 226: Không Ngờ Hoắc Tổng Lại Si Tình Như Vậy
- Chương 227: Chương 226
- Chương 228: Sao Anh Ta Nhìn Em”
- Chương 229: Chương 228
- Chương 230: Chương 229
- Chương 231: Đúng Là Trai Tài Gái Sắc”
- Chương 232: Chúng Ta Đều Là Người Một Nhà Cả Mà”
- Chương 233: Chương 232
- Chương 234: Chương 233
- Chương 235: Chương 234
- Chương 236: Chương 235
- Chương 237: Mau Thả Tạo Ra Không Tao Giết Cả Nhà Nhà Mày!”
- Chương 238: Chương 237
- Chương 239: Là Ai Gây Tai Nạn
- Chương 240: Chương 239
- Chương 241: Chương 240
- Chương 242: Chương 241
- Chương 243: Chương 242
- Chương 244: Chương 243
- Chương 245: Chương 244
- Chương 246: Chương 245
- Chương 247: Tôi Không Thích Chú Đâu
- Chương 248: Tôi Chỉ Biến Thái Với Mình Em
- Chương 249: Chương 248
- Chương 250: Chương 249
- Chương 251: Anh Ta Không Sao Rồi Mà”
- Chương 252: Chương 251
- Chương 253: Chương 252
- Chương 254: Chương 253
- Chương 255: Chương 254
- Chương 256: Chương 255
- Chương 257: Không Được Phép Lãng Phí
- Chương 258: Chương 257
- Chương 259: Đều Là Chuyện Quá Khứ Cả Rồi
- Chương 260: Chương 259
- Chương 261: Đại Kết Cục
Nhận xét về Bé Ngoan, Mau Lại Đây